Kết nối chính mình từ lâu đã không còn là một chủ đề quá xa lạ với giới trẻ bởi hầu như các mặt báo, các trang hướng nghiệp đều nói ra rả về vấn đề này. Nhưng rõ ràng chẳng ai chỉ rõ làm thế nào, bằng cách nào để thực hiện điều đó cả, nếu có cũng thông qua những khóa học khá đắt đỏ. Ở đây tôi không phê phán hay lên án các khóa học nào cả bởi tôi biết họ cũng tốn thời gian công sức để tìm ra các phương pháp và giá trị đó hoàn toàn xứng đáng với giá trị họ bỏ ra.
Điều tôi muốn chia sẻ ngay lúc này chính là cách kết nối chính bản thân mình. Hầu như, chúng ta thường mất kết nối với bên trong chúng ta và chạy theo bên ngoài quá nhiều. Có bao giờ bạn tự hỏi “Mình là ai?” “Mình thật sự muốn gì hiện tại” “Mình có thật sự hạnh phúc/bế tắc hiện tại không?” “Tại sao mình chán công việc này, mình có bế tắt với nó không hay chỉ là chạy theo cảm tính thường ngày”,… hầu như những câu hỏi đó chưa từng được nhắc đến, suy nghĩ đến thậm chí là có xuất hiện nhưng rồi chẳng có câu trả lời nào đáp trả và trôi vào quên lãng.
Thực tế mà nói, những câu hỏi này tuy vô nghĩa nhưng cũng phần nào khẳng định bạn đang dần được đánh thức và muốn được kết nối cũng như tìm hiểu về chính mình. Hành trình này tuy hơi khó đi nhưng đã đi rồi chắc chắn bạn sẽ nhận đươc quả ngọt và tôi sẽ đồng hành cùng các bạn thông qua những câu chuyện từ chính thực tế của tôi. Mỗi câu chuyện sẽ được đúc kết lại bằng những thông điệp mà tôi muốn nhắn nhủ đến mọi người. Đây sẽ là series mới mà trainghiemdi.com muốn mang đến cho mọi người để giúp chúng ta tìm lại chính mình.
Tự vấn bản thân, mình thật sự….rất tệ….?
Tôi một đứa con gái 26 tuổi hơi hướng nội và cũng khá hướng ngoại, tôi đã từng là niềm tự hào của cha mẹ khi đậu vào 1 trường đại học khá danh tiếng nhưng cũng là nỗi lo lắng của họ vì tôi cứ chìm dần sau khi ra trường. Tôi chẳng còn ánh hào quang ngày đó nữa mà lầm lũi trốn tránh cuộc sống sau sự cố khủng hoảng năm 3 đại học.
Ra trường 3 năm nhưng tôi chẳng tích góp được gì cả ngoài một chút ít kinh nghiệm sáng tạo viết. Chắc hẳn nhiều người sẽ nói tôi rất tệ đúng không, tôi không phủ nhận đâu nhưng đây cũng là thực trạng của đa số các bạn trẻ chẳng có hướng đi rõ ràng cho mình và tôi cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ chấp nhận số phận, và tôi quyết định chuyển ngành, ngành này thì khá liên quan đến chuyên ngành mà tôi từng học nên tôi rất tự tin mình sẽ vượt qua dễ dàng thôi.
Nhưng rồi tôi vẫn rớt cái bịch vì tính chủ quan của mình. Tôi bắt đầu nhìn lại tại sao mình lại thất bại, vô dụng như thế và hàng vạn câu trách bản thân mình mà không hồi kết. Tuy nhiên, trong cái rủi cũng có cái may tôi đã tìm đến người hướng dẫn tôi kết nối chính bản thân mình. Chúng tôi trao đổi rất nhiều nhưng cuối cùng tôi đã đúc kết ra được phương pháp chính, đó là:
Tìm một nơi yên tĩnh, tưởng tượng 2 phiên bản của mình đang đối thoại với nhau, 1 bên đăt câu hỏi và 1 bên trả lời. Và chắc chắn mình sẽ tìm được sự thõa mãn thích đáng cho chính mình.
Trong quá trình thực hiện tôi nhìn lại quãng thời gian đi làm không quá dài và không quá ngắn của mình, và nhận ra rằng “Thật ra là mình cũng đâu chán công việc Content hiện tại lắm đâu, vì ngay từ đầu tư tưởng mình đến với nghề là sai, mình thiếu người hướng dẫn và bản thân mình chưa thật sự nỗ lực nên mình đã khiến bản thân mình rơi vào bế tắt của hiện tại.”
Đã biết được nguyên nhân thì tất nhiên sẽ tìm được câu trả lời và câu trả lời đó là “Hãy cho mình 1 lần nữa trải nghiệm lại cái nghề này theo một cách mới, sáng tạo, đầy màu sắc và theo một chất riêng của mình. Nếu vẫn thật sự bế tắc, thì lúc này hãy thật sự buông bỏ và bắt đầu thay đổi mình bạn nhé, Tôi tin bạn sẽ tìm ra được chỉ cần thông qua phương pháp này.
Phương pháp này khá đơn giản, nhưng lại cần sự kiên trì, bình tĩnh và khách quan của bản thân mới có thể soi xét và đánh giá được toàn bộ quá trình. Sau khi thực hiện cách này tôi thấy được bản thân mình có rất nhiều nỗi sợ và tôi yêu thương những nỗi sợ đó. Các bạn sẽ nghĩ rằng “Con này điên rồi, sao lại yêu thương nỗi sợ, thấy đươc nó rồi phải xua đuôi nó chứ, tào lao thật.”
Thật ra, nếu bạn nhìn nỗi sợ đó là một phiên bản khác của bạn, và bạn ấy xuất hiện bởi vì chính mình đã tạo nên đã tích góp được trong quá trình đi làm thì bạn sẽ bao dung hơn với các bạn nỗi sợ đó. Tin tôi đi, khi bạn nhìn cuộc sống bằng con mắt yêu thương thì cuộc đời sẽ yêu thương bạn.
Sau khi đã hoàn tất đoạn đối thoại với bản thân mình tôi như bừng tỉnh mọi thứ, tôi đâu có tệ như bản thân mình nghĩ đâu, tôi vẫn có giá trị riêng mà và tôi cho phép mình một lần nữa trải nghiệm công việc viết của mình và chuỗi serie “Tìm lại chính mình” đã ra đời từ đây.
Hy vọng những câu chuyện ngắn của mình sẽ tạo động lực cho các bạn vượt qua những khó khăn của mình và bây giờ chúng ta hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá bản thân mình nhé. Lúc này đây trong đầu tôi vang lên những câu hát trong bài Hướng dương của Wowy
Nếu như trên đường đi có lắm lúc gặp trắc trở
Đó chỉ là chi tiết ông trời muốn em bất ngờ
Giá trị của bản thân đó là do em định mức
Khi biết mình là ai đó là lúc em tỉnh thức
Chúc bạn thành công!